Một câu chuyện cổ tích hiện đại đã xảy ra vào năm 1990 tại một ngôi làng miền núi nhỏ ở ngoại ô phía đông bắc Tây An, tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc. Phát hiện tình cờ của một nông dân khi đang đào giếng tưới rau đã không chỉ mang lại 60 kg tiền vàng cổ mà còn hé lộ manh mối về một kho báu thất lạc ước tính lên đến 200 tấn thuộc về vị hoàng đế soán ngôi đầy tai tiếng của Trung Quốc cổ đại: Vương Mãng. Sự kiện này đã trở thành một cột mốc quan trọng, cung cấp cái nhìn hiếm hoi về các hoạt động tài chính và cất giữ tài sản cá nhân của giới cầm quyền vào thời kỳ lịch sử đầy biến động.
Năm 1990, người nông dân may mắn ở Thiểm Tây, trong lúc đào một cái giếng mới để cung cấp nước cho vườn rau đang khô hạn, đã gặp phải một vật cản cứng ở độ sâu khoảng 3-4 mét. Ông đã dùng xẻng cẩn thận xới đất lên và kinh ngạc phát hiện ra một đống lớn vật thể hình tròn, lõm ở giữa và lồi xung quanh. Đó chính là "bánh vàng" (tiền vàng cổ). Tổng khối lượng số vàng mà người nông dân này đào được lên tới 60 kg.
Ông đã mang số vàng đến ngân hàng địa phương để hỏi giá và tìm cách bán. Tuy nhiên, hình dáng cổ xưa và độc đáo của những đồng tiền vàng này đã khiến nhân viên ngân hàng lập tức báo cáo lên cơ quan chức năng. Các chuyên gia khảo cổ nhanh chóng vào cuộc và xác định chúng chính là đồng tiền được đúc từ thời Tây Hán. Mặc dù vàng cổ có độ tinh khiết không bằng vàng hiện đại, nhưng giá trị lịch sử, văn hóa khổng lồ đã khiến chúng trở thành một kho báu vô giá.
Theo luật pháp Trung Quốc, mọi cổ vật và di tích văn hóa được tìm thấy dưới lòng đất đều thuộc quyền sở hữu của Nhà nước. Sau quá trình vận động và thuyết phục từ Cục Di sản Văn hóa, gia đình người nông dân đã đồng ý giao nộp toàn bộ 60 kg tiền vàng . Hành động tuân thủ này đã được biểu dương bằng một phần thưởng 500 Nhân dân tệ (1,7 triệu VND) và một lá cờ lưu niệm.
Quá trình truy nguyên nguồn gốc đã dẫn các chuyên gia đến một nhân vật lịch sử quan trọng: Vương Mãng. Vương Mãng (45 TCN - 23 SCN) là một quyền thần nhà Hán, người đã soán ngôi và sáng lập triều đại Nhà Tân ngắn ngủi (16 năm), làm gián đoạn dòng chảy lịch sử của nhà Hán. Dưới thời chính quyền của Vương Mãng, triều đình chủ trương quốc hữu hóa tiền tệ và thực hiện chính sách hạn chế nghiêm ngặt việc lưu thông kim loại quý trên thị trường nhằm mục đích thu gom và tích trữ của cải. "Hán Thư - Vương Mãng truyện" ghi lại rằng, trong 15 năm trị vì, ước tính Vương Mãng đã thu gom được một khối lượng khổng lồ lên tới 300 tấn vàng.
Sự kiện phát hiện 60 kg vàng đã làm dấy lên một giả thuyết đầy kịch tính: Phần lớn kho báu 300 tấn của Vương Mãng vẫn còn nằm đâu đó dưới lòng đất! Các chuyên gia nhận định, 60 kg vàng mà người nông dân ở Thiểm Tây tìm thấy rất có khả năng là một phần nhỏ trong số vàng mà Vương Mãng đã thu thập.
Sau khi Vương Mãng qua đời vào năm 23 SCN, nơi cất giữ kho báu đã trở thành một bí ẩn thất truyền. Điều này khiến các nhà nghiên cứu tin rằng hơn 200 tấn vàng còn lại có thể vẫn đang được chôn giấu sâu dưới lòng đất. Dù đã trải qua hàng nghìn năm, nhiều người vẫn cố gắng tìm kiếm nhưng đều vô vọng. Việc lão nông dân tìm thấy số vàng này được xác định hoàn toàn do may mắn, không hề có thông tin bí mật hay bản đồ kho báu. Câu chuyện đã nhắc nhở giới chuyên môn và công chúng rằng, lòng đất Trung Quốc, đặc biệt là khu vực Tây An giàu di tích lịch sử, vẫn còn chứa đựng vô số cổ vật và kho báu quý giá.
Nguồn: Sohu